Dại khờ - Xuân Diệu

"Người ta khổ vì thương không phải cách, 
Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người. 
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi, 
Người ta khổ vì xin không phải chỗ. 

Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó! 
Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương. 
Vì thả lòng không kìm chế dây cương, 
Người ta khổ vì lui không được nữa. 

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa; 
Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy; 
Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây, 
Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất. 

Người ta khổ vì cố chen ngõ chật, 
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào. 
Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao, 
Không muốn chữa, không muốn lành thú độc."









============>>>>>>>>>>> chôm trên internet
Người ta hận vì yêu nhau nhiều quá 
Làm đau nhau cũng bởi quá yêu nhau 
Ngày hôm nay, ngày mai và cả những ngày sau 
Kẻ đớn đau là kẻ yêu nhiều nhất…

------------

Người ta khổ vì lui không được nữa 
Tim đã trao có đòi lai được không 
Có tim hồng trao tặng tuyết mùa đông 
Tuyết không đỏ mà tim băng giá buốt




----



Người ta khổ vì yêu không phải cách, 
Yêu cho em và sống cũng cho em. 
Bực trong lòng mà nói cũng không nên, 
dấn thân mãi sâu trong lòng quặn đắng

Comments

Popular posts from this blog

Chúng ta chỉ sống có một lần!

Thiền và việc giữ gìn chánh niệm trong cuộc sống